MÁI TRƯỜNG MẾN YÊU CỦA TÔI

Lượt xem:

Đọc bài viết

(Nguồn: Tổ Sinh học )

MÁI TRƯỜNG MẾN YÊU CỦA TÔI

Chẳng phải ngẫu nhiên mà người ta gọi mái trường là “ngôi nhà thứ hai” của mỗi con người. Bởi ở đó chúng ta được tiếp nhận tri thức, được rèn luyện đạo đức, nó còn là nơi gieo mầm ước mơ, biến ước mơ thành hiện thực, cho ta cảm nhận được tình thầy trò, bạn bè khăng khít. Và với tôi, Trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai chính là mái nhà thứ hai để tôi thực hiện mơ ước của mình.

Ai mà chẳng yêu quý mái trường nơi mình thực hiện sự nghiệp giáo dục trồng người, tôi cũng vậy. Nhưng không chỉ là sự yêu quý, gắn bó, trong tôi còn là cả sự tự hào về mái trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai, về những thành tích đáng tự hào với một trường với tuổi đời còn non trẻ.

Trường tôi được thành lập vào ngày 07 tháng 9 năm 2009- là một trong những ngôi trường cấp III ở khu vực khó khăn nhất của Huyện Krông Pắc tỉnh Đăk Lăk.

Thầy Mai Quốc Tuấn đánh trống khai trường những năm đầu tiên

Trường ban đầu chỉ là dãy 24 phòng học, kèm theo là 5 phòng dùng để bố trí các khu học thí nghiệm, kho… Từ một ngôi trường cấp III chỉ vẻn vẹn có 1 dãy phòng học như vậy thì đến nay, trường đã có thêm khu nhà làm việc của giáo viên, khu học thể dục ngoài trời, hố nhảy xa…

Trong 10 năm là cả chặng đường tuy không qua dài mà các thế hệ giáo viên và học sinh trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai không ngừng phấn đấu, nỗ lực để xây dựng trường hoàn thiện, có được những thành tích rất đáng tự hào.

Có được những kết quả tốt đẹp như thế công sức lớn nhất phải kể đến các thầy cô giáo nơi đây- những người đã đem con chữ truyền dạy cho bao thế hệ học trò. Ở trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai đều là những người có trình độ, chuyên môn cao, đặc biệt là lòng nhiệt tình, tâm huyết, tình yêu đối với nghề dạy học cao quý. Mười năm được công tác dưới mái trường này, tôi không chỉ được làm việc thõa mãn mơ ước của mình mà tôi còn học được những bài học quý báu. Tôi hiểu được rằng yêu thương không nhất thiết phải thể hiện ra bằng những lời nói hoa mĩ mà nó có thể được thể hiện bằng những hành động âm thầm không phô trương, tô vẽ. Nếu như người kỹ sư vui mừng khi nhìn thấy cây cầu mà mình mới xây xong, người nông dân mỉm cười nhìn đồng lúa trĩu bông thì người giáo viên hạnh phúc khi nhìn thấy học trò đang trưởng thành, lớn lên.

Mười năm so với cả đời người là ngắn ngủi nhưng nó lại rất quý giá với cuộc đời của tôi. Tôi cảm giác như tất cả mọi kỷ niệm mới chỉ diễn ra ở ngày hôm qua, kỷ niệm về cái ngày đầu tiên đi đến trường và đứng trên mục giảng dưới mái trường này.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Tôi biết mình chẳng thể nắm giữ nổi thời gian nhưng tôi vẫn ước thời gian có thể trôi chậm lại để tôi có thể lưu giữ thêm nhiều kỷ niệm tại mái trường này. Tôi nhớ về rặng bạch đàn sau trường- nơi luôn là điểm hẹn lý tưởng để tránh nắng, tránh nóng trong những giờ học giáo dục thể chất của các em học sinh, những bộ quần áo dính lắm lem vết bẩn và những giọt mồ hôi chảy dài trên áo. Tôi yêu lắm sân trường này, mỗi khoảng đất, mỗi chiếc ghế đá đều in dấu những kỷ niệm đẹp của tôi.

 

Màn sương sáng cực đẹp

Để chào mừng lễ kỷ niệm 10 năm ngày thành lập trường, rất nhiều các hoạt động thi đua đã được phát động như: Thi đua dạy tốt, học tốt; thi viết tập san, văn nghệ … Không chỉ là các hoạt động học tập, các bạn học sinh cũng rất nhiệt tình trong các hoạt động do đoàn trường và các chi đoàn phát động như: thu gom giấy và vỏ lon tái chế, trồng hoa để xây dựng khuôn viên trường thêm đẹp đẽ,… Tôi cùng các bạn học sinh của tôi tham gia vào buổi trồng cây của nhà trường, dù nắng chói chang nhưng tôi vẫn thấy nụ cười rạng rỡ của các bạn học sinh. Từng cây hoa được trồng lên, rồi nay mai hoa sẽ lớn, sẽ nở hoa thơm ngát tô điểm thêm cho vẻ đẹp của trường trong ngày lễ trọng đại. Và có lẽ cũng giống tôi, ở đâu đó tận sâu trong đáy lòng những người con của mái nhà này đều dành cho trường vị trí lớn trong trái tim. Để rồi đây có lẽ từng nhành cây, ngọn cỏ nơi sân trường, từng khu giảng đường cũng trở nên thân thuộc, đáng yêu và mái mãi in đậm trong trí nhớ của những thế hệ giáo viên và học sinh trưởng thành từ mái trường này.

Hoạt động trải nghiệm của học sinh khối lớp 11

Tôi nói riêng cũng như từng thế hệ giáo viên cũng như học sinh đã và đang trưởng thành từ mái trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai sẽ mãi nhớ về trường như một bến đỗ bình an, một điểm tựa tinh thần vững chắc để bước tiếp trên đường đời đầy gian nan, thử thách.

Một lớp học trò nữa sắp ra trường, những người thầy cô vẫn âm thầm là “ người đưa đò sang sông”, dẫu có niềm vui hay nỗi buồn thì “ bến đỗ” có tên THPT Nguyễn Thị Minh Khai luôn là miền ký ức rất đẹp trong ký ức nhà giáo của tôi. Chắc chắn rằng mai sau, mai sau nữa thì mái trường này vẫn mãi mãi trong trái tim tôi.